Gốm y sinh HAp nguyên chất không phù hợp với những vùng xương
phải chịu tải trọng nặng của cơ thể bởi tính dễ vỡ, độ bền cơ học thấp trong
môi trường cơ thể người. Ngoài ra, nếu sử dụng HAp ở dạng khối hoặc
hạt thì HAp không thể phân hủy trong cơ thể người. Do đó, HAp được kết
hợp với các polymer phân hủy sinh học (polylactic acid, polyacrylic acid,
chitosan,...) để tạo ra vật liệu tổ hợp thay thế xương [30, 31, 36].
Khả năng tương thích sinh học của vật liệu cấy ghép, thay thế xương
tự nhiên được quan tâm nghiên cứu bằng nhiều phương pháp khác nhau.
Một trong số các phương pháp tiếp cận quan trọng nhất là nghiên cứu sự
tương thích sinh học của vật liệu cấy ghép, thay thế với sự phát triển của
xương thông qua sự hình thành một màng apatite trên bề mặt [17]. Để
mô phỏng sự phát triển của xương khi tiếp xúc với vật liệu cấy ghép, thay
thế trong cơ thể, các nhà khoa học đã nghiên cứu sự phân hủy cũng như
sự hình thành của apatite trên bề mặt vật liệu cấy ghép trong các môi
trường sinh lý: dung dịch mô phỏng dịch cơ thể người (Simulate Body
Fluids-SBF), dung dịch đệm phosphate, dung dịch Ringer lactate,... [16,
20, 29, 34].