Lượng giá kinh tế các hệ sinh thái biển ở một số đảo trên vùng biển Việt Nam
Nguyễn Văn Thành, Trần Mạnh Hà, Hoàng Thị Chiến, Nguyễn Thị Thu, Nguyễn Thị Minh Huyền, Trần Đình Lân - Chủ biên
Phát triển kinh tế biển góp phần to lớn vào sự tăng trưởng kinh tế đất nước, giải quyết công ăn việc làm cho hàng triệu người lao động và góp phần xoá đói giảm nghèo là không thể phủ nhận. Tuy nhiên, tăng trưởng kinh tế biển lại không đi đôi với việc xây dựng và bảo tồn đã kéo theo sự suy thoái môi trường biển, làm cạn kiệt nguồn lợi thuỷ sản. Việc phát triển các vùng nuôi trồng thuỷ sản với tốc độ nhanh như hiện nay tại các đầm phá, eo vịnh, các vùng trồng lúa kém hiệu quả và các hình thức nuôi cá lồng bè quây lưới ở mật độ dày, thải ra một lượng không nhỏ thức ăn dư thừa cũng là tác nhân không nhỏ gây ô nhiễm nguồn nước, phát sinh dịch bệnh tràn lan.
Hệ sinh thái (HST) biển là một hợp phần trong hệ thống tài nguyên phục vụ phát triển kinh tế đất nước. Các đảo tiền tiêu trên biển có một số HST biển đặc thù và độc đáo: HST rừng ngập mặn, rạn san hô, thảm cỏ biển, bãi cát và đáy mềm v.v. phân bố ven bờ các đảo. Trong các HST, hàng hoá và dịch vụ là sản phẩm của tự nhiên, do tự nhiên sinh ra trong suốt quá trình tiến hoá lâu dài hàng trăm triệu năm, thậm chí hàng tỉ năm. Một trong những công cụ góp phần làm rõ tổng giá trị kinh tế của các HST quý giá này chính là lượng giá kinh tế. Có một số ý kiến cho rằng, con người không thể đưa thiên nhiên lên bàn cân để tính thành tiền vì chúng có những giá trị thiêng liêng và quý giá. Nhưng trong hoàn cảnh phát triển kinh tế như vũ bão của các vùng bờ biển, nhận thức của người dân địa phương và các cấp chính quyền còn hạn chế về những giá trị to lớn của các HST biển, thì kết quả lượng giá kinh tế của các HST sẽ là công cụ hữu ích giúp cho các nhà hoạch định chính sách khi ra những quyết sách hợp lý trước những sức ép trong phát triển kinh tế, góp phần quản lý bền vững tài nguyên vùng ven biển của đất nước ta hiện nay. Mặt khác, các HST biển ở các đảo tiền tiêu đều được coi là có giá trị lớn, nhưng thiếu định lượng kinh tế dẫn đến không thể hiểu biết thấu đáo về giá trị thật rất to lớn của chúng. Những cách đánh giá tài nguyên truyền thống theo cách kiểm kê các đối tượng tài nguyên cụ thể, thường chỉ là giá trị sử dụng trực tiếp, không thuyết phục được các nhà quản lý khi phải lựa chọn các phương án phát triển kinh tế - xã hội hoặc khi phải lựa chọn giữa phương án khai thác để phát triển hay bảo tồn HST biển đảo dẫn đến nảy sinh các vấn đề mâu thuẫn lợi ích sử dụng.